Hoa tươi trong gió nhẹ lay
Nghiêng nghiêng sợi nắng tựa vai thì thầm
Cuộc đời là một giòng sông
Nghiệp duyên đưa đẩy thăng trầm buồn vui.
Nhẹ Nhàng (Thơ Tuệ Vân)
Picture from the internet.
Your Custom Text Here
Picture from the internet.
Hoa tươi trong gió nhẹ lay
Nghiêng nghiêng sợi nắng tựa vai thì thầm
Cuộc đời là một giòng sông
Nghiệp duyên đưa đẩy thăng trầm buồn vui.
Không chỉ bốn giọng hát tuyệt vời, mỗi người một giọng riêng biệt không lẫn vào ai, mà còn có cả hàng chục, hàng trăm những giọng khác, như thể trăm hoa cùng nhau đua nở dưới ánh nắng Sài Gòn rực rỡ và tự do. Đó là cái thắng của bên thua cuộc. Và thắng đậm khi hiện giờ sau bốn mươi năm hơn, ai muốn hát bài nào cứ việc hát, không cần phải xin phép! Điều đó chứng tỏ một cách mạnh mẽ rằng, dù bị cấm đoán, bị cầm tù, bị đày đọa, cái Đẹp của Nghệ thuật vẫn không thể bị hủy diệt, cái Đẹp vẫn sống mãi để cứu rỗi cả thế giới, nói như Dostoievsky.
Read moreHình fb Tâm Sự Người Tu Sĩ.
Hai điệu cầm chổi trên tay
Vui đùa quét lá vàng bay sân chùa
Xe đò Việt Nam. Nguồn internet.
Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam. Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế ( Thằng em này " biết làm ăn " nên bây giờ nó khá lắm ) Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
Nguồn Internet
Thế là tôi đã rời thành phố Vinh đầy ắp kỷ niệm vào khoảng giữa năm 1947. Cả gia đình gồm mợ tôi gầy ốm trơ xương ôm trong tay em gái út của tôi, Minh Nguyệt tuổi chừng 5 tháng. Dũng đeo cái cặp da người sĩ quan Nhật cho ba tôi trước ngày quân Tầu giải giới – tài sản quý nhất lúc đó của ba, vừa vì hàng da tốt, vì vừa tình nghĩa bạn bè. Tôi biết là tôi không đi tay không, nhưng không nhớ là mang cái gì. Ba tôi điều khiển cái xe đạp của ông nội đem từ quê vào khi về làng xin ông bà nội phương tiện di chuyển gia đình. Chiếc xe là hiệu Peugeot (tức là loại ngon lành nổi tiếng) ông nội mua từ ngày còn trong quân ngũ mà tôi thấy ông nội cẩn thận để trên cái giá xe đạp bằng gỗ, đặt trong căn nhà ngang của ông nội, mỗi khi tôi được ba mợ tôi đưa về quê chơi những năm trước. Chiếc xe đạp này có lịch sử đáng nói vì cái chuông của nó
Read moreKhi lớn lên thì tôi đã có biệt danh cô Tí Điệu. Cũng chẳng hiểu tại sao gia đình lại đặt cho tôi cái biệt danh này. Không biết là có phải vì tôi lúc nào cũng từ từ trong cách đi đứng, sửa soạn ăn mặc hay không. Ngoài ra, trong gia đình tôi lại được mọi người quan tâm hơn những anh em khác, bảo rằng tôi là cô bé khờ nên rất dễ bị người gạt. Do đó đi đâu tôi cũng phải có người lớn đi kèm theo. Những ngày tháng hồn nhiên của tôi cứ như thế mà lướt qua trong sự thương yêu, bảo vệ của ba mẹ, anh chị em, và người thân.
Read moreNguồn internet.
Bùn đen, đất đỏ, phù sa sóng,
Lúa ngọn vươn cao khắp ruộng đồng,
Dòng sông không còn màu máu đỏ,
Tôi vẫn chưa về xứ biển Đông,
Áo trắng học trò. Nguồn internet.
Ngày anh đi tôi nhớ tôi đã buồn lắm. Cô bạn thân của tôi đã bỏ học để lái xe chở tôi chạy xuống Thị Nghè, đến nhà anh và nghe mẹ anh nói là anh đã ra phi trường. Trên đường về bạn tôi đã hát cho tôi nghe bài La Paloma. Gục đầu vào lưng cô bạn mà nước mắt tôi đã thi nhau lăn dài.
Read moreTrong hoàn cảnh túng thiếu như vậy, chắc vào khoảng đầu năm 1947 đột nhiên ba tôi bị bắt giam không hiểu vì lý do gì. Mợ tôi thông báo tin này cho bà giáo Thụ, người quen thuộc độc nhất ở Vinh. Các bạn bè quen biết hay đồng nghiệp của ba tôi đã về quê hay ra Bắc hết cả rồi, chẳng còn ai. Bà nhanh chóng ra tay giúp đỡ. Chẳng nhớ là trong vòng mấy ngày, một buổi bà đến nhà bảo cả nhà đi theo bà vào hành cung trong thành Vinh. Bà cho biết là bà có người quen là Nguyễn Thứ Lễ tức là thi sĩ nổi danh Thế Lữ và một số người tên tuổi khác đến họp với các nhân vật trong hội đồng nhân dân thành phố Vinh tối hôm đó. Bà sẽ đưa chúng tôi tới trình bày hoàn cảnh gia đình để xin cho ba tôi.
Read moreNhà văn PHÁP NHẬT (có lẽ là bút danh) viết trên internet vào ngày 12 Dec/2020 như sau : “bạn có từng nghĩ rằng một ngày nào đó, những người thương của bạn sẽ không còn sống bên bạn nữa không? “. Nhưng đảo đề của câu nói này thì lại là : “bạn có nghĩ rằng một ngày nào đó, người đang sống bên bạn thì không còn thương bạn nữa ! “Câu đảo đề này không có từ SẼ, nên giá trị của nó là một thực tế.
Read moreNguồn ảnh: Bắc Phong.
Năm nay mừng Chúa giáng sinh
Phần đông xã hội gia đình cách ly
GIÁNG SINH lại đến bất kể những bất trắc của thế giới chung quanh.
Trong những lo lắng và ưu tư của xã hội, cuộc đời,
Ban Biên Tập của Bức Tranh Vân Cẩu kính gởi tới Quý vị độc giả, thính giả
Nguồn internet.
Đại đội của Minh về căn cứ Đại Lộc đã được một tuần và là đơn vị đầu tiên về tiếp nhận căn cứ mới được xây dựng sau tết Mậu Thân ít tháng. Căn cứ ở trên một khu đồi cát cao nối với giải đồi cát chạy dài về phía nam và lên phía bắc. Bên dưới giải đồi cát là làng với vườn cây và những hàng dương dọc theo giải đồi cát. Phía sau căn cứ là cồn cát nhấp nhô, chạy dài ra đến bờ biển.
Read more(Hình fb Hung Việt)
Đón mừng mùa Lễ Giáng Sinh
Anh đi xe đạp mua đèn ông sao
Mộ Trần Tế Xương tại Thành phố Nam Định.
Tú tài đi chợ quên tiền
Xương sườn, giò lợn, bạn hiền chờ ăn
Nợ đời nặng gánh phong trần
Em đâu nỡ để tần ngần khách thơ.
Hôm nay kể lại chuyện tình nầy khiến lòng tôi lâng lâng, không buồn chuyện cấm cung ngày đại nạn vi khuẩn còn bao trùm thế giới. Xin cầu nguyện cho dịch nạn mau tàn và tình người còn rạng rỡ chốn đường thế gian và xin luôn trân quý vinh hạnh những chuyện đời chân thành, chung thủy, hiền hòa.
Read moreOpen letter to Vietnamese Youth with regard to:
A CENTURY UNDER THE BRUTAL YOKE OF VIETNAMESE COMMUNISTS:
- a century of deliberate killings and oppression,
- a century of continuous sufferings of Vietnamese People under an unthinkable, cruel dictatorship and unfortunately on going dictatorship.
Nguyễn Lương Tuyền MD, FRCSc,
McGill University, Montreal, Canada
Joshua Wong (13 ½ tháng), Ian Lam (8 tháng) và Agnes Chow (10 tháng).
Họ hiên ngang bước vào tù*
Đấu tranh dân chủ tự do nhân quyền
Nữ danh ca Mai Hương tên thật là Phạm Thị Mai Hương, sinh ngày 8 Tháng Mười Hai năm 1941 tại Đà Nẵng vừa vĩnh viễn ra đi vào chiều ngày Chủ Nhật 29/11/2020 tại nhà riêng ở thành phố Irvine, miền Nam Califormia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 79 tuổi. Bà ra đi, để lại chồng và bốn người con (hai trai, hai gái) và 6 người cháu nội, ngoại.
Read moreNhằm phát huy văn hóa Việt Nam, trong thời đại “Toàn Cầu Hóa Văn Hóa”, nhiều người trong chúng ta có thể dễ dàng đồng ý với nhau là theo nhu cầu thời đại, cần phải có một một Chủ Đạo Văn Hóa, nhưng Đạo là gì? Khái lược về Đạo Sống Việt Nam ra sao? Sự hình thành Chủ Đạo Văn Hóa Việt Nam trên nền tảng nào? Thành quả và giá trị của Chủ Đạo Văn Hóa Việt Nam như thế nào?
Read more