……..Quên ngày quốc hận chỉ có những kẻ tiểu nhân, khéo che giấu trọng tội phản bội dân tộc dưới những mỹ từ “quên đi quá khứ đấu tranh để hướng về tương lai an bình, dân tộc hòa hợp”. VC vẫn ngu ngơ tưởng rằng dân Nam dốt nát chưa hiểu rằng dầu không bao giờ hòa hợp được với nước. Ai còn lên tiếng kêu gọi hoà hợp hòa giải với VC chắc chắn kẻ đó nếu không là VC cũng là người đệ nhứt ngu trong thiên hạ.
Read moreTrăng Ngày Tháng Cũ- The Moon Of Yesteryear- Clair De Lune D'Antan (Huỳnh Anh Trần- Schroeder)
1-TRĂNG NGÀY THÁNG CŨ (Bài Tiếng Việt)
Đố ai lòng chẳng thẫn thờ
Ngắm vầng trăng sáng lững lờ trời đêm,
Đố ai quên mộng êm đềm,
Mùa trăng tình sử bên thềm mộng mơ,
Đố ai quên những vầng thơ,
Kén yêu đương trải vàng tơ mỹ miều.
Nhiệm mầu tơ trải yêu kiều,
Vòng cầu tơ sợi trăng thêu áo trời,
Ảo huyền sơị mảnh tơ trời,
Thuyền trăng lả lướt, mái lơi trên dòng,
Tiêu ngàn trầm bỗng điệu trong,
Tưởng ta lạc lối non bồng đào nguyên.
Mảnh mai mành mỏng trăng xuyên,
Thuyền trôi trong ánh trăng miền yêu thương,
Sương trăng rơi rớt du dương,
Giọt ngà thánh thót mùa thương ảo huyền,
Lụa trăng trải nẻo sơn tuyền,
Rơi vào hồ mắt, tóc huyền mơn man.
Một trời thơ mộng mơ màng,
Mấy ai quên thuở dịu dàng vào yêu!
Nhớ mùa trăng sáng lung linh,
Lòng bao lưu luyến mộng tình vào yêu.
Yến oanh thuở ấy mỹ miều,
Ngày qua sương gió hắt hiu mộng đầu.
Thương về một mối tình đầu,
Đêm nay sương phủ, ta sầu trăng rơi.
Như ngàn hạt rụng trong đời,
Sương đêm phủ trắng mộng đời phù vân.
Ngẩn ngơ nhớ thuở bâng khuâng,
Trăng ngày tháng cũ tràn dâng qua hồn.
2- THE MOON OF YESTERYEAR (English Version)
In nights of moon shimmering on a limpid firmament,
Whose mind would not again fly the sky of remembrance,
Heart filled with the songs of love enchantment,
Soul grateful for a time of youth romance?
Under the cascading light shower of stars across the Milky Way,
Who would not remember the songs and dances of the heart on wings of ecstasy,
The poems hastily fashioned on boat ride, oars gracefully swaying their way,
To the tunes of flutes streaming out a romantic rhapsody?
In the dew drops chiming the nature pristine beauty,
Who would not revisit a time unparalleled,
Of wonder in trove, of elation in symphony,
The time of one’s first love, immersed in a land of fairy tale?
The memory of moonlit nights of adolescent fantasy,
Brings back the enchantment of uncharted reverie,
Dreams on the go, ambitions on the rise,
Delights in the sunset, adventures in the sunrise.
In the tonight fog, I feel the mist rise on the empty life vagary,
Like the raindrops that shower my way to maturity,
Remembering the carefree youth time romance,
The moon of the old days fills my soul in all its resplendence.
3- CLAIR DE LUNE D’ANTAN (Version Francaise)
Dans nuits où dans firmament limpide la lune se mire,
Qui ne revolerait ce merveilleux ciel de souvenirs,
Coeur rempli de chants d'amour, moments de liesse,
Âme reconnaissante des romances de jeunesse!
Sous gerbes d'étoiles cascadant la Voie Lactée qui s'étend à l’infini,
Qui ne se souviendrait des mélodies et danses exaltées sur ailes d’extasie,
Poèmes rapidement écrits sur escapades de bateau voguant les flots miroitants,
Sur airs de flûtes flottant menuets charmants!
Dans ondée de rosée caressant la nature de beauté exquisite,
Qui ne revisiterait ce temps sans pareil,
Temps de bonheur, temps de merveilles,
Ce temps d’amour fraîchement éclos, d’imagination fantastique!
Temps de rêverie d’adolescence sous clair de lune,
Temps enchanté de romances en esquisse, d’ambitions sur réveil,
D’aventures au lever du jour, délices de coucher de soleil,
Où tout serait possible, sur voies chanceuses et opportunes.
Trăng Ngày Tháng Cũ-The Moon Of Yesteryear- Clair De Lune D'Antan-THơ, Tranh Huỳnh Anh Trần- Schroeder Painting
En ce présent temps de brume qui obscurcit paysages et âmes de même,
Telles revigorantes gouttes de pluie qui arrosaient ma voie vers maturité,
Me souvenant des romances de jeunesse, à insouciance de gemme,
La lune des temps d’antan luit en toute resplendance dans mon cœur gratifié.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Cầu vồng ở Saint Barth (đảo tỷ phú, thuộc Pháp), Caribbean Sea
HỒI ỨC CỦA MỘT NGƯỜI MỸ VỀ CẤP CHỈ HUY QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA TRONG NHỮNG NGÀY THÁNG 4.1975 (Phạm Phong Dinh)
Chuẩn Tướng Trần Văn Hai
…………Bằng mọi giá, ông Kissinger phải ký cho được Hiệp Định Ngừng Bắn Ba Lê, đưa tù binh Mỹ về nước, và chấm hết. Nhưng khi Bắc Việt ngổ ngáo vi phạm hiệp định, tái phát chiến tranh, thì ông lại bênh vực VNCH và đòi trừng phạt Hà Nội. Chẳng biết là ông diễn tuồng, điều mà ông gọi là lương tâm của nước Mỹ, hay là thật lòng. Những dẫu sao thì quốc hội Mỹ cũng đã quyết định thay giùm ông, rằng VNCH phải chết…….
Tác phẩm Last Man Out (Người Cuối Cùng Ra Đi) của James E. Parker là hồi ức về những ngày công tác tại Việt Nam trong cương vị của một nhân viên CIA có trách nhiệm liên lạc và thu thập tin tức quân sự với những cấp chỉ huy của QLVNCH, rồi tổng hợp làm phúc trình cho cơ quan CIA tại Sài Gòn. Ông Parker đang làm việc ở chi nhánh CIA Cần Thơ, thì ông nhận lịnh thuyên chuyển về Vị Thanh, tỉnh lỵ của tỉnh Chương Thiện. Đối với người Việt Nam, thì Chương Thiện là một địa danh ít người muốn đến, còn theo Parker thì bên ngoài tỉnh lỵ bước ra mấy bước là đã ngửi thấy mùi Việt Cộng. Nên bất cứ người Mỹ nào về làm việc ở đấy đều được đồng nghiệp gọi tên giễu (nickname) là Dead Man (Người Chết).
Tuy vậy khi về Vị Thanh, Parker nhận ra rằng Việt Cộng chẳng bao giờ muốn làm phiền ông ta, ông được an toàn. Từ đấy Parker suy luận rằng, chúng chẳng muốn khiêu khích Hoa Kỳ bằng cách giết một CIA Mỹ trong những khoảnh khắc cuối cùng của cuộc chiến, chẳng có lợi gì mà có khi còn làm cho anh Mỹ nổi giận quay trở lại thì khốn. Cứ để cho những người Mỹ tà tà làm việc cho đến ngày họ cuốn gói ra khỏi Việt Nam, bởi ngày ấy chẳng còn lâu la gì.
Read moreSeparation Surgery of Conjoined Twins (1977) (Costanzia Tran )
Giáo Sư Thạc Sĩ Trần Ngọc Ninh
TRAN NGOC NINH Official – CONJOINED TWINS (1977)
Summary In early 1977, Professeur agrégé Trần Ngọc Ninh made medical history as he successfully performed Vietnam's first-ever separation surgery of conjoined twins (pyopagus) - leading a three-member team that included him as the chief surgeon. This was the first successful surgery of its kind.
Read moreBài tiễn đưa BS Bùi Trọng Cường ( B S Đặng Vũ Thuý Doan)
Anh Cường thân mến ,
Mới nói chuyện với anh 2 ngày trước ngày Valentin day .
Tôi nhắc anh có nhớ mua hoa cho Dzung mừng ngày Valentin day không vậy . Dzung nói ông ấy chỉ có công việc . Anh vui vẻ khoe với tôi quyển sách “ Cộng đồng người Việt Tự do Úc châu tiểu bang QLD - 50 năm hội nhập và đấu tranh cho một Việt nam tự do dân chủ “ Sách sắp hoàn thành , bài vở hình ảnh nhiều tới nỗi sách dày 700 trang , song ngữ Việt Anh . Ngày phát hành sách sẽ có các quan chức chính quyền Úc tham dự . Anh còn nói về dự án retired village cho cộng đồng Việt nam ở Brisbane , khu đất đã có , chuyện xây nhà sẽ tiến hành .
Tôi ngưỡng mộ sức làm việc của anh , tôi hãnh diện lớp y khoa Saigon 67-74 có những người như anh , hết lòng phục vụ cộng đồng , luôn bận lòng đến giang sơn tổ quốc .
Anh BS Lê Minh Đức , bạn lớp chúng ta có bài thơ nói về anh
Một đời trả nợ giang san . Một đời sĩ tử vai mang sơn hà . Một đời gánh nợ quốc gia . Một đời ôm hận nước nhà lầm than .
Còn bao nhiêu việc anh muốn làm mà chưa hoàn thành . Nhưng rồi đến một ngày Trời định sẵn , anh cũng phải kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế , để lại bao tiếc thương cho gia đình anh , các bạn anh và cộng đồng VN không chỉ Brisbane mà cả các tiểu bang Melbourne , Sydney nữa .
BS Vũ văn Hào ở Sydney thương tiếc anh với bài thơ có câu :
Việc nước việc nhà vai gánh hết .
Cộng đồng xã hội ấp yêu thương .
Tin dữ vừa nghe sao choáng váng .
Ngoài Trời bão lũ với tai ương .
Brisbane đang mưa bão suốt mấy ngày nay , Trời cũng u sầu khóc thương anh .
Thành phố Brisbane chuẩn bị đón cyclone Alfred , đúng ngày anh ra đi ( Thứ Năm 06/03/2025) ,
Ba ngày thứ Năm , Sáu , Bẩy ,thành phố như ngưng hoạt động , shopping đóng cửa, trường học đóng cửa , phòng mạch đóng cửa , xe bus , xe train ngưng chạy , đường phố không người qua lại .
Giống như thành phố Brisbane cũng để tang cho anh .
Cuộc đời anh ,phải nói anh được Trời thương , rất may mắn , học hành suông sẻ, 30/04/75 , anh đi thoát , không chịu cảnh tù đầy cải tạo như các bạn cùng lớp , không lo âu khổ sở chuyện vượt biên .
Người bạn đời của anh , Kim Dzung , tâm đầu ý hợp , cùng kiến thức , cùng bạn bè . Nhờ vậy anh có thể dễ dàng gánh vác chuyện sơn hà ăn cơm nhà vác ngà voi , làm những chuyện anh muốn làm .
Và thành quà cũng đáng hãnh diện cho anh, cho gia đình anh và cho cộng đồng VN chúng ta .
Anh là người đã được tưởng thưởng huy chương OAM , và AM về những đóng góp của anh cho cộng đồng VN nói riêng , xứ Úc nói chung .
( OAM : medal of the Order of Australia , AM : Member of the Order of Australia )
Ngoài công việc Bác sĩ , anh đã giúp Department of Immigration lo cho các dân tị nạn khi họ vừa mới đến Úc và giúp họ ổn định cuộc sống .
Anh là Chủ tịch sáng lập Cộng đồng người Việt tự do liên bang Úc châu .
Anh đề xướng tổ chức các lớp học tiếng Việt cho các em học sinh Việt nam mỗi sáng thứ Bẩy .
Anh là thành viên của Ethnic Council of Queensland.
Anh luôn bận rộn , nhưng bạn từ phương xa tới , anh vẫn dành thời gian đón tiếp bạn bè rất tận tình , đón đưa các bạn từ phi trường , đưa bạn đi thăm trụ sở cộng đồng , tượng đài thuyền nhân , niềm hãnh diện của anh . Đưa các bạn đi ăn , anh luôn dành phần trả tiền , cám ơn anh Cường ,
Anh ra đi đột ngột , lời chia buồn thương tiếc anh rất rất nhiều ,
Tôi gom góp ít lời chia buồn của các bạn trong lớp đọc anh nghe nha .
Anh BS Lê minh Đức từ Los Angeles cảm khái viết cho anh bài thơ
Tống biệt bạn hiền
Gió đưa cây cải về Trời
Rau răm ở lại như mời lệ rơi
Bạn ơi thong thả lên Tròi
Kiếp người như lá thu rơi cuối đời .
Tử sinh là mệnh của người .
Ai rồi tới lúc phải ròi dương gian
Một đời trả nợ giang san
Một đời sĩ tử vai mang sơn hà
Một đời gánh nợ quốc gia .
Một đời ôm hận nước nhà lầm than
Nhớ câu thơ thuở xưa hùng tráng
Vòng trời đất dọc ngang ngang dọc
Nợ tang bồng vay trả trả vay
Chí làm trai Nam Bắc Đông Tây .
Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể
Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh .
Nợ đời chưa trả chưa thành
Giữa đường bỏ gánh đi vào thiên thu .
Bạn ơi về chốn vô ưu .
Bạn về quên hết ưu sầu thế gian
Hôm nay
Nơi cõi tạm, thôi hết ai bầu bạn
Chốn hồng trần , tôi chúc bạn phiêu diêu.
Nhớ bạn thì nhớ rất nhiều.
Trông theo cánh nhạn , trăm chiều ruột đau .
Anh BS Phạm anh Dzũng từ San Jose viết rằng
Mấy hôm trước được tin Bùi Trọng Cường bị tai biến mạch máu não , đã thắp hương , cúng trái cây cầu nguyện cho bạn , mấy ngày sau nghe tin bồ đang hồi phục , đã mừng . Nay lại được tin bồ đã ra đi .Nhớ bồ và buồn vô cùng . Hôm nay lại thắp nén nhang cầu cho bồ được siêu thoát .
Dzung thân mến , thay mặt các bạn đồng môn của lớp y khoa Sai gon 1967-1974 ,
xin chia xẻ nỗi buồn đau của Dzung và các cháu .
Doan tin rằng Dzung rất thâm hiểu giáo lý đạo Phật . Đời người với muôn kiếp nhân sinh , Dung và anh Cường có duyên nợ với nhau , một mối lương duyên .
Doan nhớ đến bài thơ Một cõi đi về , có câu thơ này , thay anh Cường đọc Dzung nghe nha
“ Tôi đi trước nhé bà ơi . Chuyến tàu tôi đã đến nơi trạm dừng .Hứa rằng sống chết cùng chung .Vậy mà tôi lại giữa chừng rồi đi .Bà đừng có khóc nhoè mi. Kiếp sau mình gặp lo gì bà ha .
Cầu Chúc anh “An hưởng ơn lành nơi cõi Phúc. Nghỉ ngơi đi nhé bạn thân thương “ .
Và cuối cùng , Anh Phạm anh Dzũng , nhạc sĩ của lớp chúng ta , gởi lời chia buồn đến Dzung , anh có sáng tác bản nhạc Bài ca cuối cùng , bài hát viết thay Dzung nói lời vĩnh biệt với anh Cường
Mời Dzung và quý vị cùng nghe
Bài Ca Cuối Cùng (sáng tác bởi Phạm Anh Dũng - Hương Giang hát ) .
Cáo Phó Bác Sĩ Bùi Trọng Cường
Ta Yêu Tiếng Nổ Hết Mình (Huỳnh Văn Phú)
“NỔ”, Phải chăng đó là một biểu tượng của những kẻ mang nặng trong lòng mối ganh ghét, tỵ hiềm mà trở thành tự ti mặc cảm ăn xâu vào tiềm thức. Bởi thế khi có cơ hội là bùng lên “NỔ”. mà không hợm mình.
Read moreSầu Riêng
Nguồn hình internet
Vui chung (cuối tuần)
Thích Minh Tuệ và Tăng Đoàn Tu Hạnh Đầu Đà Trên Con Đường Bộ Hành Đến Đất Ấn Độ (3 tin ngắn tổng hợp)
Người không nhận đệ tử mà ai cũng đòi theo học!
Người không nhận giảng Pháp mà nói chuyện ai cũng ngộ ra!
Người không có chùa mà đi đâu chỗ đó liền biến thành chùa!
Người không có tiền mà thân tâm luôn an lạc!
Còn Kỷ Niệm Xưa Trong Mắt Ai ( Nguyên bản tiếng Pháp, Phan Ngọc Hà phỏng dịch)
Còn Kỷ Niệm Xưa Trong Mắt Ai
Em hỏỉ anh,
Em hỏi anh,
Có buồn lắm một khi đôi mắt
Không còn trông mọi sắc trời xanh
Lá tươi mầu thắm trên cành
Soi dòng nước biếc lượn quanh chân đồi
Vàng sóng lúa, rực trời nắng hạ:
Thóang đưa hương theo gió về đâu;
Bồ câu anh hoạ sắc ngầu;
Đồng quê bát ngát đượm màu tà dương
Ánh mắt ấy bao lần chiêm ngưỡng
Nụ cười duyên, dáng phượng bờ mi;
Làn da ấm tuổi xuân thì,
Thiều quang mấy độ cuồng si má hồng.
Vẫn đôi mắt bao lần nhỏ lệ
Xuống hồ xanh lặng lẽ buồn đau
Vì ai gieo nỗi u sầu,
Ngày ngày da diết, đêm thâu võ vàng.
“Dù không thấy”, mắt thường khuyên bảo
“Đừng sợ chi mộng ảo phù sinh.
Tiếc chi cảnh sắc vô tình,
Vẫn còn vĩnh viễn bao hình ảnh xưa.
Kỷ niệm cũ còn chưa phai nhạt
Dẫu một mai tuổi hạc đến nhanh
Vẫn còn đầy áp ân tình
Ghi trong đáy mắt, bóng mình trong tim”
( Dịch theo bài thơ Tes Souvernirs dans ton Coeur của một Bác Sĩ ẩn danh)
Quan Họ Bắc Ninh ( Sao Khuê)
TANGO XƯA VÀ NAY (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)
Tango hòa nhịp nhạc vàng,
Rộn ràng vũ điệu, huy hoàng hương đêm,
Luyến lưu trăng trải bên thềm,
Như tình phong nhụy êm đềm mùa trăng,
Ân tình của tuổi tròn trăng,
Không sầu bở ngờ, băn khoăn, ao dào,
Mắt em sáng ánh đèn màu,
Tình anh e ấp hương giàu an vui.
Đường tình sao bỗng bùi ngùi,
Ngắn đêm sao sáng, ngậm ngùi nhạc tan.
Dòng đời từ đó ly tan,
Nhớ vòng vũ điệu, ngỡ ngàng tỉnh say,
Nửa hương lưu luyến ai hoài,
Nửa ngùi thương tiếc đọng dài dư âm.
Bước đời từ đó âm thầm,
Hai dòng định mệnh thăng trầm dở dang.
Đêm nay trăng khuyết muộn màng,
Nợ duyên tao ngộ bàng hoàng tỉnh say,
Bước tango quyện gót hài,
Ta say mộng ảo của ngày xa xưa,
Ảo huyền một giấc duyên ưa,
Rồi thôi xin giải lời xưa ước nguyền.
Dở dang, dang dở nợ duyên,
Chuốc chi phiền não của miền ước ao,
Màn nhung buông chốn đèn màu,
Chuyện tình xưa cũ xin vào lãng quên.
Giữ hương ân nghĩa mông mênh,
Giải giây tiéc nuối buồn tênh tháng ngày.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
THƯỢNG TỌA THÍCH THANH LONG MỘT ĐOÁ SEN- NGƯỜI TÙ KIỆT XUẤT. (Phạm Gia Đại)
Hoà Thượng Thích Thanh Long -hình trên NET-
……….Trong thời gian mới bị giam giữ, một hôm thầy được gọi ra làm việc để gặp hai vị sư quốc doanh là Thượng Tọa Thích Minh Nguyệt và Thích Thiện Siêu. Hai vị này ra sức thuyết phục và chiêu dụ thầy để thầy ủng hộ phong trào “Phật giáo yêu nước”, và nói sẽ bảo lãnh cho thầy ra khỏi tù ngay để nhờ thầy góp công góp sức xây dựng phong trào Phật Giáo Yêu Nước này. Hai vị sư này chính là người mà Cảnh Sát Đặc Biệt thuộc lực lượng Cảnh Sát Quốc Gia đã bắt giam trước năm 1975 vì hoạt động cho Cộng Sản.
Thích Minh Nguyệt đã bị đày ra Côn Đảo, còn Thích Thiện Siêu thì thường được gọi là ông Từ Đàm vì tu ở chùa này ngoài Huế. Sau đó chính Thượng Tọa Thích Thanh Long là người đã đứng ra bảo lãnh cho họ ra khỏi tù để ăn năn hối cải mà trở về lại con đường tu hành vì họ đã bị lộ hình tích. Không ngờ ông trời trớ trêu để có ngày họ lại đến trại Long Thành và đối đầu với thầy trong hoàn cảnh đặc biệt này của đất nước.
Thầy nhìn hai vị sư quốc doanh kia và từ tốn chậm rãi nhưng thật cương quyết thầy nói: "Các ông đã dựng nên cái phong trào “Phật Giáo yêu nước” ấy thì các ông cứ tiếp tục công việc mà các ông đã làm, còn tôi là một Tuyên Úy trong quân đội và tôi sẽ theo chân các Phật tử trong các trại giam, họ đi đến đâu thì tôi cũng sẽ đi đến đấy với họ cho tới cùng. Thôi các ông về đi”. Và sau đó thầy chấp nhận việc chuyển trại ra Bắc mở đầu cho một quãng đời biệt xứ lưu đày. ……..
Read moreHuế Đòi Nợ (Liên Thành)
Hình trên Net
………Đau thương Mậu Thân 1968 còn in vết sâu đậm trong lòng dân Huế, Mậu Thân 1968. “Hòa bình” 1973, thời gian mới chỉ là 4 năm, vết thương còn chảy máu, thì giờ đây chính chúng tôi phải đón tiếp và bảo vệ những tên sát nhân. Bọn chúng lại được chính thức đi vào Huế bằng tư cách ngoại giao, còn nỗi căm phẫn nào hơn?
Rất nhanh trong đầu tôi một ý nghĩ chợt đến… Dứt khoát tôi sẽ không để chúng ăn yên ở yên trên vùng đất bất hạnh này……….
Uất hận nhất là bọn chúng lại trú ngụ ngay tại Bãi Dâu, vùng đất của những mồ chôn tập thể những nạn nhân do chính bọn chúng và Bác Đảng của chúng ra lệnh sát hại vào Tết Mậu Thân 1968. Người bạn “đồng minh thân thiết Hoa Kỳ của VNCH” tại sao lại chọn Bãi Dâu để xây căn cứ cho bọn sát nhân này? Tại sao?…
Read moreĐÔI MẮT NGƯỜI THƯƠNG (Nguyễn Cát Thịnh)
Hình trên Net
Nó và tôi không xa lạ. Thời sinh viên, tôi là gia sư của anh em nó. Trái với đứa anh, nó thông minh, có cá tính, nhưng ham chơi biếng học. Tôi mất nhiều thì giờ dậy dỗ nên nhớ nó rất rõ.
Sau cuộc biển dâu, gặp lại nhau trên đất khách quê người. Dù nó đã lột xác, tôi vẫn nhận ra.
Thật là thích thú được nghe câu chuyện đời tư của nó.
Tôi chỉ viết lại theo lời kể, không thêm bớt.
Ghi chú: nhân vật xưng “Tôi” chính là nó.
Đồng cảm, người viết gửi tặng người trong truyện mấy câu:
Một đôi mắt, nhập hai tâm hồn,
Vui buồn cười khóc với thế nhân.
Sống-chung đời-lòng thề không đổi,
Nhắm mắt cùng nhau lúc lìa trần.
Read moreKý Ức Cuộc Sống Hà Nội Thời Bao Cấp Hà Nội Xưa (Vũ Thị Minh Hương)
Hà Nội Thời Bao Cấp
Đó là những năm tháng chúng tôi ở trong khu tập thể của cán bộ trung và cao cấp của Văn phòng Trung ương, mặc dù vậy, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày cũng không tránh được những khó khăn chung của đất nước. Chúng tôi sống một cuộc sống vô tư như biết bao thanh niên và chứng kiến những thăng trầm của một Hà Nội sau chiến tranh.
Read moreRỪNG KHÓC GIỮA MÙA XUÂN (Phạm Tín An Ninh)
……….Bắc Âu nổi tiếng với những mùa đông dài băng giá, nhưng lại rất đẹp vào ngày hè và lãng mạn vào thu, tôi vẫn giữ thói quen đi len lỏi trong rừng, không chỉ vào những ngày nghỉ cuối tuần mà bất cứ lúc nào thấy lòng mình trăn trở.
Không phải tò mò vì những cuộc tình cháy bỏng trong "Rừng Na-Uy", cuốn tiểu thuyết nổi tiếng mới đây của một ông nhà văn Nhật Bản, nhưng để được lắng nghe những tiếng khóc. Tiếng khóc của cây lá, của gỗ đá trong rừng. Tiếng khóc có mãnh lực quyến dụ tôi, thúc bách tôi, cho dù nó đã làm tôi đau đớn, khốn khổ gần cả một đời…..
Read moreTrái khoáy cuộc đời : Tính đi Úc không đi được Úc. Được đi Úc thành ra đi Mỹ (Bác sĩ Trần Xuân Ninh)
Tổng thống Ngô đình Diệm và đại sứ Mỹ Henry Cabot Lodge (nguồn Internet)
Lúc còn học trung học khi nghe có người than mất ngủ thì tôi lấy làm kỳ lạ, không tin rằng có ai bình thường mà mất ngủ, bởi tôi lúc nào cũng cảm thấy ngủ không đủ dù đã được 7 , 8 tiếng đồng hồ như sách vở nói. Nhưng vào khoảng tháng 4/1975 thì tôi đã mất ngủ thực sự ban đêm vì những tiếng máy bay trực thăng Mỹ ầm ầm nổ trên trời Sài gòn để di tản lính ra khỏi Sài gòn. Và nho nhỏ từ đám nhà lá lụp xụp đàng sau căn nhà chúng tôi ở trên mặt phố vọng lên nheo nhéo tiếng đài phát thanh Việt Cộng :
Giải phóng miền Nam, chúng ta cùng quyết tiến bước.
Diệt Đế quốc Mỹ, phá tan bè lũ bán nước.
Ôi xương tan máu rơi, lòng hận thù ngất trời.
Sông núi bao nhiêu năm cắt rời
…
Vùng lên! Nhân dân miền Nam anh hùng!
Vùng lên! Xông pha vượt qua bão bùng.
Thề cứu lấy nước nhà! Thề hy sinh đến cùng!
Cầm gươm, ôm súng, xông tới!
…
Read morePhật Mười Phương ( Lê Diễm Chi Huệ)
Phật Mười Phương
Em vẫn là em của thuở nào
Của vầng trăng sáng lá xôn xao
Trong vườn thanh vắng tâm mong tịnh
Nhưng Phật mười phương biết hướng nào
Lê Diễm Chi Huệ
Lê Diễm Chi Huệ