“…Anh Viễn thân,
Tôi gởi anh thơ này để xin phép viết về chuyện tình của Anh. Tôi nhớ có lần hỏi anh điều đó khi chúng ta dạo bước trong Công Viên Angelica. Anh nói được nhưng nên chờ thêm ít nữa. Tôi nghĩ bây giờ là đúng lúc, vì tôi bắt đầu thấy mình già đi, sợ rằng trí nhớ không còn sắc bén mãi. Tôi muốn ghi lại trên giấy vì mỗi cuộc sống, giống như các vật hoá thạch, dù nhỏ béđến đâu đều mang theo chứng tích thời gian. Nhất là thế hệ chúng ta sống vào một giai đoạn đầy biến động.Tôi cũng muốn làm với gánh nặng ký của chính mình, nặng tới mức có những lúc tưởng không thể mang theo nổi nữa…………..
Chào anh và chúc anh may mắn.
Read more