Ngày xưa tôi là người hay đầu têu ra các trò chơi cho các em ở nhà, hay cho các bạn cùng lứa tuổi trong xóm để cùng chơi với nhau. Chẳng hạn như ở nhà thì mỗi lần bố mẹ đi vắng, chỉ còn các chị ở dưới lầu làm công việc, tôi đã rủ các em tôi lên lầu, chia làm hai nhóm để chơi trò cao bồi bắn súng chống lại mọi da đỏ. Tôi để hai cậu em trai làm mọi da đỏ đuổi theo cỗ xe ngựa của người da trắng, trong đó tôi là người lái cỗ xe ngựa.
Read moreNhững Điều Sỉ Nhục Và Căm Giận (Lưu Quang Vũ)
Một đất nước luôn có kẻ dẫn đường
Cho người ngoài kéo đến xâm lăng
Cho những cuộc chiến tranh
Đẩy con em ra trận
Những điều sỉ nhục và căm giận
Một xứ sở
Nhà tù lớn hơn trường học
Một dân tộc có nhiều gái điếm nhất thế giới
Có những cái đinh để đóng vào ngón tay
Có những người Việt Nam
Biết mổ bụng ăn gan người Việt
LÀ MỘT NGƯỜI VIỆT, TÔI MANG ƠN CÁC BẠN (Ns Tuấn Khanh)
Sự va chạm ý chí vẫn đang diễn ra từng ngày. Sự va chạm nảy lửa giữa người dân Việt Nam khát khao một đất nước tốt đẹp hơn, ít đồi bại hơn, ít quyền lực bao che… như đang chất vấn nhà cầm quyền – một dấu hỏi về khả năng có còn xứng cho việc cầm quyền hay không.
Người ta vẫn nhắc nhau từng ngày về việc trì hoãn khởi tố thủ phạm Nguyễn Hữu Linh. Dân chúng có đủ mọi cách để nhắc: bằng các lời bình trên mạng, bằng cách đến trước cửa nhà thủ phạm để selfie và căng biểu ngữ tố cáo. Những cây bút của nhà nước được chỉ đạo phản ứng bằng cách lên giọng chỉ trích những hành động như vậy, là vô đạo đức.
Read moreHÃY KHÓC (Tễu Blog sưu tầm)
Ở trên đường cái, tôi mắng chửi bản thân mình thật tệ hại, mắng đủ rồi, mắng mệt rồi, tôi không chút do dự mà chạy trở lại, cõng ông ấy trên lưng rồi đi ra bên ngoài. Ông giãy giụa, hỏi tôi: "Con làm vậy là sao?".
Tôi lấy giọng điệu chắc nịch mà nói với ông rằng: "Về nhà".
Ông ấy đã trở về. Người cảm thấy vui nhất là con trai tôi. Nó vừa ôm vừa hôn ông, luôn miệng đòi ăn món cá chép, đòi ăn món mỳ bò, muốn làm thẻ siêu nhân.
Khi Người Dân Đứng Lên Đòi Công Lý (Nguồn: Đinh Nhật Uy-Trinh Art-Anh Đỗ-Phương Ngô-Hải Lê)
Không chấp nhận sự việc Nguyễn Hữu Linh, vừa là viện phó VKS vừa là Bí thư Đảng ủy của cơ quan này, viện phó VKS tòa án nhân dân tối cao Đà Nẵng, thành viên hội luật sư Đà Nẵng, vào ngày mùng 1 tháng 4 năm 2019, khi vào thang máy chung cư Galaxy 9, Q.4, TPHCM đã có hành vi tấn công tình dục 1 bé gái 8 tuổi được chế độ Việt Cộng che chở, người dân trong nước đã có sáng kiến cho in hình của Nguyễn Hữu Linh với những lời phản đối hắn về tội ấu dâm để dán lên các phương tiện giao thông trên toàn quốc hầu làm áp lực nhà nước Việt Cộng phải xét xử vụ án ấu dâm của tên đảng viên cao cấp Cộng Sản này thay vì bao che cho hắn để tu dưỡng đạo đức như lời phát biểu của Nguyễn Thiện Nhân.
Read moreTừ nhà Tu tới nhà tù… (Huy Nguyễn)
Đang hưởng chế độ tự do miền Nam, muốn ăn muốn nói ra sao thì ra, tự nhiên bị canh chừng, bị bó buộc trong từng câu nói, hành động… ngay cả tóc trên đầu cũng không yên thân. (Thú thật, qua Nhật bao nhiêu năm, tôi vẫn còn năm mơ thấy bị công an ngoắc vào lụi cái đầu trọc lóc). Ai chịu nổi! Do đó thấy ở đâu đồn đại có tổ chức ra truyền đơn chống đối thì cũng kiếm 1 tờ bỏ túi chuyền tay.
Thằng bạn tu chưa kịp chuyền tay coi nội dung “phản động” ra sao thì làm rớt trên sân trường, đúng lúc tên hiệu trưởng để mắt; thế là sau đó công an Thủ Đức lăm lăm súng ống vào trường dẫn đi. Cả lớp nháo nhác. Bầy phượng vĩ trở nên khác thường.
Nhạc Chủ Đề 30 Tháng 4 - "Vào Vơ Vét Về" - Nhạc sĩ Thanh Hậu (Bs Trần Xuân Ninh - Tuệ Vân)
4/TXN. TV nói đến hai câu kế là câu “Bây giờ thì dân khỏi no. Để đảng và nhà nước no” chứ gì? Câu này tôi đã nghe nhiều hồi còn ở VN, lúc người dân có dịp chế diễu nhại bọn cán bộ và bộ đội. Vì những cán bộ và bộ đội thường hay an ủi ngưòi dân rằng “bây giờ ở dưới chủ nghiã xã hội rồi thì các anh các chị khỏi phải lo, mọi sự có đảng và nhà nước lo”. Nhưng khốn nỗi nhiều cán bộ nói ngọng lo thành no cho nên làm người ta bật cười, mà phải nín cười.
Read moreCÁI THUỞ BAN ĐẦU LƯU LUYẾN ẤY (Trần Thế Đức)
Người ta gọi ngày 30 tháng tư năm 1975 là ngày đứt phim, ngày đổi đời, ngày mất nước, ngày quốc hận. Điều nào cũng đúng. Thân phận của mình mà còn không biết có yên thân không thì còn nghĩ gì tới nghiên cứu. Nghiên cứu làm sao được khi tài liệu không có. Tin tức, số liệu được công bố thì toàn là những bịa đặt. Tất cả mọi thứ trong chế độ “ưu việt nhất của loài người” phải được đảng lãnh đạo. Đảng có cần, có sai bảo thì mới được làm. Bọn nhà giáo gốc nguỵ, lý lịch ba đời đầy rẫy những vết đen thì đảng cho yên thân là tốt lắm rồi, nói gì đến nghiêu cứu. Tinh thần đâu mà nghiên cứu khi gia đình còn nheo nhóc, dạ dày còn lép xẹp.
Read moreChuyến du lịch Nhật Bản (Bùi Mỹ Dương)
Thứ tư 26/12 cả nhà rời khách sạn đi Osaka Shinkansen, xe điện chạy 200km nhanh nhất thế giới. Xe chạy vun vút nhưng trên xe êm ru, khi tới Osaka vì lúng túng nên tôi để bỏ quên một valy của Quốc Anh và túi sách tại sân ga, đến khách sạn mới nhớ ra. Thế là mấy cậu con hốt hoảng chạy lại sân ga thấy đồ đạc vẫn còn nguyên, đó là đặc điểm của nước Nhật.
Read moreChuyến đi Kiên Giang và cơn bệnh đột ngột của Nguyễn Phú Trọng (Bác sĩ Trần Xuân Ninh)
Với vụ bắt Phạm Nhật Vũ vì tội hối lộ, có thể hiểu rằng NPT muốn thanh toán các thế lực tiền bạc to lớn có khả năng lũng đoạn hệ thống đảng, mà Phạm Nhật Vượng là một, chứ không chỉ nhắm vào NTD đã bị đẩy lùi, và Nguyễn thanh Phượng lưng vốn không là bao nả. Xem ra, nhờ cơn bệnh của Nguyễn Phú Trọng, Phạm Nhật Vượng chưa tới hồi mạt vận, vì còn thời gian xoay trở, với nhân vật mới sẽ lên thay thế Trọng. Nhưng không hiểu rằng nhân vật thay thế Trọng có đủ nội lực vừa điều động đảng vừa khống chế Vượng hay không.
Read moreKỶ NIỆM XƯA - NHỮNG HÌNH ẢNH ĐẸP (Tiểu Tử)
Hai anh em tôi nói chuyện vui vẻ một lúc, bỗng anh tôi nhìn trời qua khuôn kiếng cửa sổ rồi nói: «Trời đẹp quá, Cu!».
Tôi còn đang ngẩn ngơ không biết ảnh nói với ai thì ảnh cười khịt khịt: «Mầy quên mầy hồi nhỏ tên là Cu hả?
TAN TÀNH GIẤC MỘNG CÔ GIÁO THẢO! (Nam Anthony)
Có nên chăng toàn đảng, toàn quân và toàn dân ta, nâng cao tinh thần đạo đức phong cách Hồ Chí Minh, lấy tư tưởng Mao Trạch Đông soi sáng, lấy chủ nghĩa Mác Lê dẫn đường, chúng ta đoàn kết ý đảng với lòng dân, cùng nhau nhổ nước bọt cho cả họ cái thằng súc vật nào đã bố láo bỗng dưng đi nựng điểm con gái đồng chí bí thư!
Tổ cha cái bọn dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế! Chúng nó dối trá có nòi, từ cao tằng thủy tổ khảo tỉ nhà nó đã sinh ra trong tận cùng của sự dối trá, đã lớn lên trong tận cùng của sự đểu giả, đã hành xử trong tận cùng của sự bỉ ổi, chúng sẽ chết đuối trong nước bọt của người dân!
Một ngày của ta (Trach Gầm)
Một ngày của ta trên tuổi bốn mươi
Thành phố ta quen biến thành chợ trời
Cái tách, cái ly, cái quần, cái áo
Giải phóng ra đường đổi bát cơm tươi
Ta đạp cyclo ngày vài chục chuyến
Cố dặn tâm hồn … đừng nhé chớ điên
Gắng sống nghe chưa… tìm đường vượt biển
Để… cùng bạn bè lấy lại tình thương
Hát Cho Ngày Sài Gòn Quật Khởi (Nguyệt Ánh)
Hãy nói cùng nhau về một niềm tin !
Quê hương thanh bình toàn dân sống no ấm yên lành
Hàng triệu bàn tay vun đất cha rợp trời tự do muôn sắc hoa,
Ngàn tiếng hát câu hò rộn vang trong gió
Xếp Dép Lấy Thứ Tự Khám Bịnh Trong Nhà Thương (Báo Trong Nước)
Hừm hừm …!? Họ đang làm gì đây ??? Nguồn internet.
Read moreBánh cuốn (Vũ Đăng Khuê)
Nghe đến tên bánh cuốn, mắt tôi sáng rực, vội tung chăn vùng dậy và chỉ một tiếng sau tôi đã có mặt trong làn sóng người đi tìm hương vị quê hương. Tính nhẩm tôi đã ăn một tô bún bò, một đĩa chim sẻ nướng, và 3 đĩa bánh cuốn, một đĩa có 3 lát, tính ra là 9 lát mà vẫn còn thèm.... và thèm.
Read moreBà Mẹ Quê (Nhạc sĩ: Phạm Duy - Ca sĩ: Như Quỳnh)
Bà bà mẹ quê ! Đêm sớm không nề hà chi
Bà bà mẹ quê ! Ngày tháng không ao ước gì
Nhỏ giọt mồ hôi, vì đời trẻ vui.
Nhật ký tháng Tư (Trạch Gầm)
Hai chín tháng Tư… Biên Hòa xơ xác
Ta về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự chào mình - nát cả tim gan.
Sóng bên kia bờ (Huy Nguyễn)
Hơn 30 người lếch thếch được đưa vào trại sau khi xuống tàu. Người trong trại túa ra hỏi tán loạn. Thằng em sợ hãi ôm sát cánh tay chị. Chị vui mà buồn, bắt đầu cuộc đời mới rồi đây. Thoát khỏi đất nước tối tăm, chị có biết gì trước mắt đâu; nghe người ta đồn, cứ đi đi, có tàu vớt là họ lo cho mình hết… Lo tới đại học luôn rồi đi làm nhiều tiền lắm, tha hồ nuôi gia đình.
Vô trại rồi, chị mới biết, không phải người ta lo mà mình phải lo. Anh thông dịch hỏi làm thủ tục:
-Em có thân nhân ruột thịt gì ở nước ngoài không?
-Không anh ơi, chỉ có 2 chị em dắt díu nhau đi.
-Vậy em được tàu Nhật vớt, chỉ xin định cư tại Nhật được thôi!
- Dạ mà chính phủ Nhật có nuôi cho mình ăn học được không anh…
Anh thông dịch nhìn chị thăm dò… nhìn thằng em… thương hại.
Thơ Sử Cận Đại - BƯỚC CHÂN TỰ DO - 1975 Miền Nam Thất Thủ (Nguyễn Sơn Đảo)
Quá nhọc nhằn dân đà gạt lệ
Bỏ đình làng cha mẹ bước đi
"Cột đèn mà nó biết đi
Nó còn đi nữa" nói chi là người