Bỏ bùa cho sư (Gió ViVu)

Ba cô đội gạo lên chùa,

Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư.

Sư về sư ốm tương tư,

Ốm lăn, ốm lóc cho sư trọc đầu.

Ai làm cho dạ sư sầu,

Cho ruột sư héo như bầu đứt dây?

(Khuyết danh)

Có người bảo rằng “Ba cô” trong bài thơ “Ba cô đội gạo lên chùa” chính là Tam độc: Tham, Sân, Si, trong thuyết pháp của Phật giáo. Chỉ cần có “một” trong “ba thứ độc” đó sẽ khiến người ta triền miên sống trong khổ hạnh……….

Read more

CHÚC ANH EM VỀ BẮC BÌNH AN

CHÚC ANH EM VỀ BẮC BÌNH AN”.

 

Ngày trao trả tù binh ở sông Bến Hải, Việt Nam Cộng Hòa giăng một tấm băng-rôn trắng với dòng chữ nhân nghĩa: “CHÚC ANH EM VỀ BẮC BÌNH AN”.

Đó không chỉ là một lời chúc, mà còn là minh chứng cho tấm lòng nhân bản của miền Nam tự do. Người lính VNCH nhìn kẻ ở bên kia chiến tuyến, dù khác lý tưởng nhưng vẫn là “anh em”, vẫn mong họ trở về với gia đình, với mảnh đất phía Bắc trong bình an.

 - Trong khi miền Nam nói “anh em”, thì miền Bắc gọi miền Nam là “ngụy”.

 - Trong khi miền Nam mong “bình an”, thì miền Bắc ca tụng “cờ in máu chiến thắng”.

 - Trong khi miền Nam đau xót với cảnh “huynh đệ tương tàn”, thì miền Bắc reo hò “đường vinh quang xây xác quân thù”.

Bắc Việt đã biến dân tộc thành một chiến trường đẫm máu, gieo hận thù để phục vụ cho chủ nghĩa cộng sản quốc tế. Họ đã không ngần ngại:

 - Xua thiếu niên, phụ nữ vào chỗ chết, rồi phong “anh hùng”, điển hình là Võ Thị Sáu, Nguyễn Văn Trỗi, Lý Thị Năm…

 - Biến làng mạc đến đô thị thành biển máu, gọi là “giải phóng”. Huế Mận Thân có biết bao mồ chôn tập thể? Miền Nam bao nhiêu lần bị đánh bom khủng bố, bị pháo kích tiêu điều?

 - Đẩy hàng triệu thanh niên miền Bắc vào cuộc chiến phi nghĩa, coi cái chết là “vinh quang” xây trên xác người anh em mà họ gọi là “quân thù”.

Y chang như bọn khủng bố hồi giáo bị dụ ôm bom giết người tự sát để được lên thiên đàng.

Nếu miền Nam chọn nhân bản và hòa bình, thì miền Bắc chọn bạo lực và khát máu. Bức ảnh này chính là bằng chứng sống động nhất cho chúng ta thấy rõ:

 - Một bên là lòng nhân ái của Việt Nam Cộng Hòa, chiến đấu không chỉ cho tự do, mà còn để giữ gìn phẩm giá dân tộc.

 - Một bên là sự tàn bạo, khát máu của cộng sản Bắc Việt, phò chủ nghĩa ngoại lai, phản bội dân tộc nhưng nhân danh “giải phóng” và “thống nhất” trong khi chính họ là kẻ gây ra chia rẽ dân tộc suốt 80 năm qua.

 VNCH không thắng được cộng sản, vì cộng sản thắng bằng sự khát máu và dối trá không giới hạn. Nhân từ với kẻ thù trong một cuộc chiến ý thức hệ độc ác chính là tự sát. Nhưng thất bại của VNCH không đồng nghĩa với thất bại của lý tưởng. Ngược lại, nó chứng minh rằng tự do, nhân bản, và lòng nhân ái không thể bị giết chết.

 Lịch sử đã và sẽ mãi ghi nhận rằng VNCH ngã xuống trong danh dự, còn cộng sản “thắng” trong tội ác. Chế độ cộng sản là một chính quyền phi chính nghĩa, dựa trên bạo lực và lừa dối và rồi sẽ lụi tàn bởi sự man rợ và dối trá đó.

Cô bé, con bò và ông lão (Góp nhặt đó đây)

A little girl was pulling a cow along a village road. An elderly man asked her ‘my dear, where are you taking the cow?’

Girl: ‘my father asked me to take this cow to the next village so that she can mate with the bull there and so that she can produce a young calf next year.’

Man: ‘Can’t your father do it?’

Girl: ‘Oh no Sir. It has to be the bull.’

Một cô gái nhỏ kéo con bò cái đi dọc đường làng. Một ông lão hỏi cô gái “Này cháu bé, cháu dắt con bò đi đâu vậy?”. Cô bé đáp “Cha cháu nói cháu đưa con bò sang làng bên để nó chịu đực ở đó mà sang năm sinh con. Ông lão nói “Cha cháu không làm được sao?”. Cô gái đáp “Ồ thưa ông không. Phải là con bò đực.”

Phụ nữ thực sự mong muốn điều gì nhất?

…….Câu hỏi này đã gây khó khăn cho ngay cả những nhà thông thái bậc nhất, huống chi là một người trẻ tuổi như vua Arthur. Đối với ngài, dường như đây là một câu hỏi không có lời giải đáp, nhưng dẫu sao điều đó vẫn còn tốt hơn nhiều so với cái chết. Arthur đành tiếp nhận câu hỏi và hẹn ngày cuối cùng của kỳ hạn 1 năm sẽ đưa ra câu trả lời. ……..

Read more