• New Page
  • Trang Đầu
  • Bài Mới
  • New Gallery
  • Thời Sự
  • Về Bức Tranh Vân Cẩu
  • Văn Hoá
  • Quán Chiếu
  • Góp Nhat Đó Đây
  • Hình ảnh, Video, Audio
  • Liên Lạc
Menu

Bức Tranh Vân Cẩu

Street Address
City, State, Zip
Phone Number

Your Custom Text Here

Bức Tranh Vân Cẩu

  • New Page
  • Trang Đầu
  • Bài Mới
  • New Gallery
  • Thời Sự
  • Về Bức Tranh Vân Cẩu
  • Văn Hoá
  • Quán Chiếu
  • Góp Nhat Đó Đây
  • Hình ảnh, Video, Audio
  • Liên Lạc

VƯỜN THANH TÂM TƯỞNG ( Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

September 1, 2025 Ninh Tran

-VƯỜN THANH TÂM TƯỞNG (Bài Tiếng Việt)

 

Nương cao, thung lũng tiếng chuông rơi,

Một giấc tịnh an nhạc gọi mời,

Hồng ánh tà dương trên rặng liễu,

Tha thướt thuyền mây dệt lụa trời.

 

Lững thững lối mòn qua đồng vắng,

Về bờ cát trắng, sóng lăn tăn,

Ngắm trời mây nước màu rực rỡ,

Họa bức tuyệt vời khoảng an bằng.

 

Tía cuối tà dương chìm đợt sóng,

Vàng trời chìm nổi biển mênh mông,

Mơn man gió vuốt thủy tinh cát,

Ve vàn phi lao, ngọn sóng hồng.

 

Trong vòng luân vũ, khúc nghê thường,

Hòa nhịp san hô, điệu trùng dương

Lung linh hoa sóng say tình biền,

Múa khúc họp hòa nhạc thân thương.

 

Chân trời xuyên sóng bóng thuyền đi.

Theo gió mây ngàn, cánh chim ri,

Pha vàng nâu đỏ tím thiên thanh,

Lụa sóng nước mây tiễn người đi.

 

Tuyệt mỹ nào hơn cảnh tà dương,

Về trên mây nước chốn trùng dương,

Cho ta thanh tinh nguồn tâm tưởng,

Ân nghĩa đất trời ban tình thương.

 

Thiên ân, tình nghĩa mẹ thiên nhiên,

Họa bức tuyệt vời, tranh an nhiên,

Tinh anh nghệ thuật ban trần thế,

Thanh nhã diệu huyền, sáng thiêng liêng.

 

Cho người trần thế tâm lâng lâng,

Chằng quảng chuyến thuyền chốn phù vân,

Cho hồn tĩnh lặng trong duyên phước,

Buông xã thăng trầm chuyện phong trần.

 

Lời đại dương ru bài nhạc sóng,

Lòng thiên nhiên trải lụa thong dong,

Bao muộn phiền trôi làn gió thoảng,

Về an hòa, thả sóng đục trong.

 

Giờ tinh thanh mang lời nhắn nhủ,

Lời an bình xóa khoảng âm u,

Trong lặng lẽ, ru hòa giai điệu,

Tình thiên ân sáng chốn phù du.

 

Ngày thế gian, ta rèn tâm trí,

Nẻo gian nan xây tính cương trì,

Đường thế gian, hưởng nhỏ nhoi hạnh phúc,

Chẳng bận lòng thế sự sân si,

 

Chẳng trọng vọng công hầu khanh tướng,

Tìm an vui, sâu đậm tình thương,

Giữ nụ cười, lời nói thân thương,

Trong mưa bão thói đời nhiễu nhương,

 

Vững lòng tin tình người thiên hạ,

Cõi thế gian nhân tính vị tha,

Người thế gian ân cần chia sẽ,

Noi gương đất trời tình bao la.

 

Thì người hỡi, hạnh phúc thế gian,

Chẳng xa vời,  chẳng lắm gian nan,

Trong tầm tay với, trong tâm tưởng,

Tự toại, an nhiên, khoảng thanh nhàn.

 

2- INNER SANCTUARY (English Version)

 

As the bells chime the evening hours across the estuary, the moors,

I stroll the path leading to my usual place of bliss by the seashore,

So the spectacular end of the day parade I would not miss,

To admire the gorgeous sunset on the sea, the calm waters, the horizon mist,

The last sun rays darting the waves in bursting splashes,

Painting sea and sky a canvas of colorful flashes,

The wind caressing the waves, serenading the willows, courting the sand,

The faraway horizon glittering with the gold of sunset,

The songs of the deep, floating on pearly bubbles, coral strands,

The elegant silhouette of a sailboat gently parting the sea of amber on a smidgen of azure.

 

How beguiling and special is this gift of beauty and serenity,

Its momentous, integral essence could only be greeted with wonderment,

As a treasure of magnanimity from our Father God and Mother Nature.

 

My eyes filled with the splendor of sunset,

My heart enraptured with the lullabies of the nature,

My soul elated with the gentleness of the environment,

All burdens and sorrow instantly seem to cease,

Carried away with the ocean breeze.

I bathe in the sights and sounds of serenity,

The silent messages of a world bigger than our human existence,

The blessed harmony that exists beyond the confines of our soul, the perception of our senses.

 

This inner peace perhaps is an illusion of the moment, but I hold on to it preciously,

Delighted of the reprieve given momentarily,

Until the mind is stronger, the spirit is better fit,

To deal with the realities of life in its bittersweet blend.

Along the way, I thrive to rejoice in happiness tidbits,

Leaving behind regrets of the past, keeping heart and mind on the mend,

How to give and receive friendliness, ignoring foes and fiends,

Giving a little, receiving a little, not asking or demanding too much,

Of people’s understanding, forgiveness, and such,

And above all vow to appreciate moments of luck and grace,

How to make life enjoyable, not only bearable,

Laughing when the morning sun is on the way,

Breeze drying my tears, warmth caressing my face,

Happy that the nightly bad dreams are over for the day.

 

The lessons I learned through misses and hits on the way,

I would like to share in total humbleness, with philosophical undertones.

We build our own sanctuary that we need,

Planting seeds of goodwill, our inner garden we feed,

Tending our hope, fostering relaxation for the heart and soul,

Building our dreams, realizing our ambitions, reaching our goals.

 

We can also borrow the gifts of the benevolent nature,

Choose a quiet place to build our recovery time,

Where we can meditate a state of peace, humble, demure,

Away from the hustle bustle of the everyday's life.

Living requires ways to cope, means to adjust,

As we were not promised a rose garden of our life.

We smell the roses' fragrance, we delight in their beauty,

A few thorns we rip away, without grumbles, as we must.

Likewise we treasure the bright sides of life,

And let go of its annoyances, nuisances, misery,

If necessary, drink the life goblet to its last bitter drop or blurred swirl.

All along, we shine bright our torch of faith and hope over yonder,

Taking a little, giving more, of the great and small life myriads of wonders.

 

3- SANCTUAIRE INTÉRIEUR (Version Francaise)

 

Sur carillons de cloches s’égrenant à  travers landes et estuaire,

Je flâne le sentier menant vers mon endroit habituel de relaxation,

Au bord de la mer, lieu de coucher de soleil spectaculaire,

Pour admirer les ondes calmes, les buées à l’horizon,

Les dernières raies de soleil plongeant les vagues dans salves d’éclaboussures,

Peignant mer et ciel d’étincelantes couleurs,

Le vent caressant les vagues, séduisant les grains de sable, courtisant les saules pleureurs,

Le lointain horizon baigné dans l’or du jour au déclin,

Les berceuses des profondeurs cajolant mousse des surfaces, coraux marins,

L’élégante silhouette d’un  voilier fendant les crêtes ambrées teintées d’un reste d’azur.

 

Si charmant et spécial est ce don de beauté et sérénité,

Qu’on ne pourrait apprécier son essence intégrale qu’avec émerveillement,

Comme trésor invaluable venant du Père Créateur et de Mère Nature!

 

Mes yeux éblouis des feux du couchant,

Mon coeur ravi des berceuses de l’océan,

Mon âme émue des douceurs de l’environnement,

Tous fardeaux et peines semblent s’envoler instantanément,

Avec les vents du large vers destinations lointaines.

Je me baigne dans images et tonalités sereines,

Des messages silencieux d’un monde au delà de notre existence humaine,

Dans la complète harmonie qui règne par delà les confins de l’âme et des perceptions sensorielles.

 

Cette paix intérieure est peut être sujet d'imagination, mais je m’y accroche pour l’instant,

Me réjouissant du répit momentané qui m’est donné,

Temps privilégié pour que l'âme s’affermit, l’esprit se réconforte,

Prêts à s’adapter aux déboires quotidiens de toutes sortes.

Le long du chemin de vie, je m’ingénie à savourer les petits bouts de bonheur,

Rejetant les regrets du passé, réparant meurtrissures d’esprit, maux de coeur,

Tout en me conditionnant à donner et recevoir affection et amitié, ignorer ennemis et vilains,

Donner un peu, recevoir un peu, de l’heure présente ne jamais trop demander,

Ne pas exiger des choses telles absolution totale, compréhension formidable.

Par dessus tout, je m’efforce à apprécier toute chance et faveur, pluie fraîche, temps doux,

Comment faire de la vie un parcours plaisant, non pas seulement tolérable ou passable,

Rire quand le soleil se montre, la brise sèche les larmes, l’aurore teinte les joues,

Heureuse que les cauchemars de la nuit s’étaient évaporés avec le jour levant.

 

Les leçons appris suivant échecs et réussites flagrants ou poignants,

Je voudrais les partager en toute humilité, avec nuances philosophiques.

Nous bâtissons notre propre refuge-sanctuaire de bonheur,

Plantant germes de bénévolence dans notre jardin intérieur,

Cultivant espérance, encourageant temps de recharge spirituelle et physique,

Attisant ambitions judicieuses, atteignant buts appropriés, réalisant rêves seyants.

 

Nous pourrons aussi emprunter à la nature ses présents généreux,

Choisir lieux calmes pour se récupérer des moments désavantageux,

À méditer et se créer paix intérieure, fondamentale, intégrale,

Loin des tumultes de la vie quotidienne banale.

Vivre c’est trouver moyens d’adaptation, ressources d’ajustement,

Car nous n’étions jamais promis un jardin de rose comme destin de vie.

Nous nous délectons des parfums de roses, jouissons de leur apparat,

Quelques de leurs épines nous devons éplucher sans geignement.

De même, nous chérissons les brillants aspects de la vie,

Nous nous débarrassons des ennuis, nuisances et misères,

Si besoin, buvant la coupe de vie jusqu’à la lie,

Ses dernières gouttes amères, ses volutes éphémères du présent ou de naguère,

Gardant intact foi et espoir comme torches venant de l’au delà,

Glanant un peu, donnant plus, des myriades de merveilles à grand ou humble apparat.

 

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

In Thơ Tags Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

TANGO XƯA VÀ NAY (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

March 1, 2025 Ninh Tran

Tango hòa nhịp nhạc vàng,

Rộn ràng vũ điệu, huy hoàng hương đêm,

Luyến lưu trăng trải bên thềm,

Như tình phong nhụy êm đềm mùa trăng,

Ân tình của tuổi tròn trăng,

Không sầu bở ngờ, băn khoăn, ao dào,

Mắt em sáng ánh đèn màu,

Tình anh e ấp hương giàu an vui.

Đường tình sao bỗng bùi ngùi,

Ngắn đêm sao sáng, ngậm ngùi nhạc tan.

Dòng đời từ đó ly tan,

Nhớ vòng vũ điệu, ngỡ ngàng tỉnh say,

Nửa hương lưu luyến ai hoài,

Nửa ngùi thương tiếc đọng dài dư âm.

Bước đời từ đó âm thầm,

Hai dòng định mệnh thăng trầm dở dang.

 

Đêm nay trăng khuyết muộn màng,

Nợ duyên tao ngộ bàng hoàng tỉnh say,

Bước tango quyện gót hài,

Ta say mộng ảo của ngày xa xưa,

Ảo huyền một giấc duyên ưa,

Rồi thôi xin giải lời xưa ước nguyền.

Dở dang, dang dở nợ duyên,

Chuốc chi phiền não của miền ước ao,

Màn nhung buông chốn đèn màu,

Chuyện tình xưa cũ xin vào lãng quên.

Giữ hương ân nghĩa mông mênh,

Giải giây tiéc nuối buồn tênh tháng ngày.

 

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

In Thơ Tags TANGO XƯA VÀ NAY, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

THI SĨ LỖI THỜI (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

January 6, 2025 Ninh Tran

Tôi là thi sĩ lỗi thời,

Trong thanh bình, vẫn còn lời buồn thương,

Thương quê hương thuở nhiễu nhương,

Thương anh chiến sĩ gió sương sa trường,

Thương người ngắn ngủi nguồn thương,

Suối chưa đến biển, tắt đường về xuôi,

Thương quê tôi lắm bùi ngùi,

Một thời lửa khói chôn vùi nghĩa nhân.

Thương người vị quốc vong thân,

Nên tôi dệt mãi những vầng tri ân.

Thói đời quên chuyện phong trần,

Nên tôi xin dệt những vầng thủy chung,

Cho người vào chốn muôn trùng,

Còn niềm an ủi, còn vùng tịnh an,

Cho người về chốn bình an,

Vĩnh hằng trong cõi an khang tuyệt vời.

Riêng tôi vẫn tiếng không lời,

Gọi giòng thanh sử về người mọi nơi,

Chẳng mong thay đổi tình đời,

Chỉ mong cập nhật đôi lời tiếc thương.

 

Tôi là thi sĩ lỗi thời,

Đã hai màu tóc còn lời tình thơ,

Vinh tình của thuở ngày thơ,

Của rừng thu rạng, của mờ chiều sa,

Xuân thì hay buổi dương tà,

Dệt dài giấy bút, một tòa an nhiên.

Ảo huyền phong cảnh thiên nhiên,

Họa giòng phong thủy trên miền bình an.

Hương thanh của nghĩa son vàng,

Tình chung thủy, phút an nhàn đầy vơi,

Rải trên trang giấy chơi vơi,

Như hương sương sớm, tuyệt vời tà dương,

Rạng màu hồng ánh tình thương,

Họa nguồn nồng ấm thiên chương tình người.

Góp gom tia nắng chiều rơi,

Vầng hồng ngày mới gọi mời đời vui,

Trên giòng sóng gió ngậm ngùi,

Thả thuyền ưu ái, đẩy lùi hận thương.

Người thân hay kẻ qua đường,

Gởi lời an ủi, gởi hương ấm nồng,

Sau mưa còn ánh cầu vòng,

Sáng màu hy vọng thanh trong nghĩa tình,

Còn chân duyên phước an bình,

Đậm sâu ân nghĩa của tình tha nhân.

Còn ngày hồng nắng lậng lậng,

Còn giòng thi họa bâng khuậng vịnh đời.

 

Vâng, tôi thi sĩ lỗi thời,

Chưa quên thương càm cõi đời gian nan,

Thương quê chinh chiến điêu tàn,

Thương người chiến sĩ mơ tàn lửa binh,

Cho đời trong sáng an bình,

Niềm vui tràn ngập, an ninh cho đời.

Tôi là thi sĩ lỗi thời,

Tóc pha sương muối còn lời yêu đương,

Vịnh trăng mười sáu vấn vương,

Vịnh rừng thu rạng thiên hương vô thường.

Giữ lời thơ dịu mật đường,

Vịnh đời nhân thế yêu thương vỗ về,

Dù đời ảo ành bể mê,

Nồng nàn xin giữ mọi bề nghĩa ân.

 

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

In Quán Chiếu, Thơ, Văn Hóa Tags THI SĨ LỖI THỜI, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

CHÉN RẠNG ĐÔNG (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

January 5, 2025 Ninh Tran

CHÉN RẠNG ĐÔNG (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

Mời người một chén rạng đông,

Chén sương rừng núi, chén hồng nắng mai,

Chén trà sen, chén hoa lài,

Thoảng hương sương hạt mành mai, trang đài,

Quyện màu trai ngọc trời mai,

Lung linh sương nắng của ngày vừa lên.

Liên đài trên sóng bồng bềnh,

Màn sương lóng lánh đầu ghềnh cuối sông,

Thướt tha trài áo sen hồng,

Họa bài vũ điệu non bồng cõi tiên.

Một vùng sơn thủy thiên nhiên,

Lưng chừng thác đổ bờ  triền núi cao,

Ru lời nhạc gió đồng dao,

Vi vu trầm lắng dạt dào thanh tao.

Chim rừng vươn cánh nao nao,

Nứa mơ tung gió, nửa lao chao ngừng,

Đường bay chim bỗng ngập ngừng,

Thương miền cây lá, thương rừng an nhiên,

Luyến lưu tổ ấm ngày hiền,

Thong dong an hưởng triền miên mồi quà,

Mẹ tha, cha bắt, đường xa,

Nuôi đàn con trẻ thiết tha ân tình.

 

Mời người một chén an binh

Giữa rừng thiên hạ, cõi tình thế nhân.

Chén vui, chén tịnh, lâng lâng,

Chén hòa an lạc, chén lần phước duyên.

Chén nầy ta vịnh thiên nhiên,

Chén sau vịnh thắm đường duyên dạt dào,

Chén sầu chẳng chuốc cho nhau,

Thà dòng dĩ vãng niềm đau hận sầu.

Chén thù chén tạc dài lâu,

Ngạt ngào phong nhụy nhiệm mầu thiên ân,

Mời người đầy chén ân cần,

Hữu duyên tao ngộ trong lần qua đây.

Chén đầu ngày, chén ngất ngây,

Tặng người cùng chuyến đâp xây ân tình.

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

In Thơ, Văn Hóa, Quán Chiếu Tags Huỳnh Anh Trần-Schroeder, CHÉN RẠNG ĐÔNG
Comment

NGÀN ÁNH SAO TRỜI (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

December 16, 2024 Ninh Tran

Đêm nay trời tỏa ánh ngà của muôn ngàn vì sao lấp lánh trong dải Ngân Hà. Tuy chúng mình xa nhau nhưng cùng một bầu trời, anh đừng buốn anh nhé. Trăng sao đẹp như chuyện tình của đôi mình. Trăng sao mang nguồn an bình cho anh và em, gợi trời thơ mơ mộng. Trăng rạng rỡ, sao lấp lánh, gió mang hương thanh đêm huyền diệu, em xin chúc anh một giấc ngủ an lành, trong đó có bóng dáng hai ta ngồi bên bờ suối dưới ánh trăng rừng cao nguyên.

Read more
In Quán Chiếu, Văn Hóa Tags NGÀN ÁNH SAO TRỜI, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

CHỚM THU

November 23, 2024 Ninh Tran

Chớm thu hiu hắt gió về ngàn,

Đường chiều lưu lạc bước chân hoang,

Đưa ta về chốn rừng xưa cũ,

Nghe lòng thương nhớ chuyện họp tan

Read more
In Thơ Tags CHỚM THU, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

NHỮNG BÌNH TRÀ CỦA MẸ (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

September 12, 2024 Ninh Tran

Bình Trà ngày xưa.

Những đêm buốt giá, gió lê thê,

Tôi nhớ bình trà của mẹ quê.

Trong vòng sương phủ mắt nhòa lệ,

Ảnh hương trà mạn bỗng tràn trề.

 

Nhà tôi sâu đậm cảnh thanh bần,

Thương con, hôm sớm mẹ tảo tần,

Hừng đông cha vác cày ra ruộng,

Trồng ngọn lúa gầy, nuôi người thân.

 

Nhà tranh, mái dột, giọt mưa tuôn,

Vách lá, tường xiêu, lạnh gió luồn,

Chăn ấm, ru êm đời con trẻ,

Trầm lặng đêm thâu tiếng mẹ buồn.

 

Thuốc thang chẳng có, ngày buồn lo,

Suốt đêm con trẻ buốt cơn ho,

Mẹ tôi hái nhánh trà đồng nội,

Pha bình trà ấm, dịu cơn ho.

 

Chẳng biết trà tươi mang thanh tịnh,

Hay lời êm dịu mẹ an bình,

Cơn ho dai dẳng bỗng lùi bước

Theo tiếng ru hời đậm ân tình.

 

Ngày tôi lớn mang sầu binh lửa,

Nặng nợ quê hương đất bùn đen,

Đời chinh nhân tuyến đầu khói lửa,                    

Nhớ vô vàn thanh tịnh trà sen.

 

Ngày súng đạn, bao mùa giông bão,

Những đêm canh phiên gác ao dào,

Sương rừng núi quyện màu khói biếc,

Ngỡ chung trà tay mẹ mến trao.

 

Từ thuở xa quê buồn quốc hận,

Một đời viễn xứ lắm phong trần,

Vời vợi tâm tư hình từ mẩu,

Tặng chén trà hương đậm ân cần.

 

Giờ đây, dâu bể, núi non mòn,

Đếm sóng thời gian, trăng khuyết tròn,

Nhớ dòng sữa ngọt, thương tình mẹ,

Nhớ vị trà hương, ấm lòng con.

 

Giờ đây, sương khói chốn vô thường,

Thăm thẳm đường đi nẻo tình thương.

Từ những bình trà hương nghi ngút,

Mẹ vẫn rót đầy chén tình thương.

 

Huỳnh Anh Trần-Schroeder

In Thơ Tags NHỮNG BÌNH TRÀ CỦA MẸ, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

Tay Trong Tay- Hand in Hand - Main Dans La Main- Tranh, Thơ, Họa (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

March 20, 2023 Ninh Tran

Tay anh nhẹ đẩy chiếc đu cao,
Tóc em bồng gió, nắng ươm màu,
Hạt sương lóng lánh giòng châu ngọc,
Đậu trên môi má dáng hoa đào.
 

Read more
In Thơ, Văn Hóa Tags Tay Trong Tay- Hand in Hand - Main Dans La Main- Tranh, Thơ, Họa (Huỳnh Anh Trần-Schroeder), Tay Trong Tay- Hand in Hand - Main Dans La Main, Tranh-Thơ-Họa, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, thơ
Comment

WHAT IS AND IS NOT (Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

February 7, 2021 Ninh Tran
20200924_114331-1 (1).jpg

In my soul gleams the steel of resilience,
That through the harsh fogs carve a path of clement rainbows,
For my heart their luminescence to marvel, for my soul their dancing lights to follow.

Read more
In Văn Hóa Tags WHAT IS AND IS NOT, Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

LỖI HẸN MÙA XUÂN (Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

December 30, 2020 Tuevan Nguyen
Nguồn internet.

Nguồn internet.

Bùn đen, đất đỏ, phù sa sóng,
Lúa ngọn vươn cao khắp ruộng đồng,
Dòng sông không còn màu máu đỏ,
Tôi vẫn chưa về xứ biển Đông,

Read more
In Văn Hóa Tags LỖI HẸN MÙA XUÂN, Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ Xuân
Comment

DÁM CHƠI, DÁM CHỊU (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

December 2, 2020 Ninh Tran
20201202_202407.jpg

Hiên ngang đứng giữa đất trời,
Dám chơi, dám chịu thói đời điêu ngoa.
Trí tâm thấu rõ chính tà,
Dũng lòng chính nghĩa, vững nhà chân tâm,

Read more
In Thơ Tags DÁM CHƠI, DÁM CHỊU (Huỳnh Anh Trần-Schroeder), Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

MƠ MỘT VƯỜN HỒNG (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

June 16, 2020 Ninh Tran
Rose-Garden-01-1000x533.jpg

Hồng vườn nhà cũng là hồng,
Sao không hương sắc như hồng nhà ai,
Có phải vì là hồng gai,
Còn hồng kia rạng mảnh mai dịu dàng.

Read more
In Thơ Tags MƠ MỘT VƯỜN HỒNG, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ, Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder
Comment

LỜI TÂM HUYẾT (Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

June 9, 2020 Ninh Tran
LỜI TÂM HUYẾT (Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

LỜI TÂM HUYẾT (Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

Thế kỷ hai mươi mốt tuyến đổi dời,
Thương mại, điện toán, đất địa lợi,
Văn hóa, chính trị, công thủ nghệ.
Chống Cộng trải mọi đường, mọi nơi.

Read more
In Thơ Tags LỜI TÂM HUYẾT, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ
Comment

Sapa, Vietnam Terraced Rice Fields, Ruộng Bậc Thang, Champs De Riz En Escaliers- Huỳnh Anh Trần-Schroeder's painting

June 8, 2020 Tuevan Nguyen
vẽ tranh-2b.PNG

Sapa, Vietnam Terraced Rice Fields, Ruộng Bậc Thang, Champs De Riz En Escaliers- Tranh vẽ của Huỳnh Anh Trần-Schroeder.

Read more
In Văn Hóa Tags Sapa-Vietnam Terraced Rice Fields, Ruộng Bậc Thang, Champs De Riz En Escaliers, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Tranh vẽ
Comment

LẤP BIỂN, VÁ TRỜI (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

April 26, 2020 Tuevan Nguyen
va+co-2.jpg

Hỡi người đi dựng nước non,
Nơi đây trời biển còn mong sức người,
Vá trời hay lấp biển khơi,
Bước đầu, bước cuối, về nơi quê nhà.

Read more
In Thơ Tags LẤP BIỂN VÁ TRỜI, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ tháng 4
Comment

NẠN COVID-19 (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

March 28, 2020 Ninh Tran
Nguồn Facebook.

Nguồn Facebook.

Giúp người mất việc còn cơm áo,
Đỡ đần kinh tế ngày ngửa nghiêng.
Người dân liên họp giữ niềm tin,
Giúp nhau ngày hoạn nạn điêu linh
Trên mạng, đổi trao lời an ủi,
Chúc lành, lánh dữ, chúc an bình.

Read more
In Thơ Tags NẠN COVID-19, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Covid-19, Thơ
Comment

NGỎ LỜI (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

February 16, 2020 Tuevan Nguyen
Gánh hàng. Nguồn internet.

Gánh hàng. Nguồn internet.

Đường làng dưới bóng tre xanh,
Gánh hàng ra chợ, bước nhanh rộn ràng,
Chân em khoan nhặt, vội vàng,
Qua đê ruộng lúa, qua làng, qua sông.
Hỡi người thôn nữ má hồng,
Cho tôi được phút gánh gồng thúng quang,

Read more
In Thơ Tags NGỎ LỜI, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ, hải ngoại
Comment

TÌNH BẠN (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

June 22, 2019 Ninh Tran
Tình bạn ngày thơ. Nguồn internet.

Tình bạn ngày thơ. Nguồn internet.

Tình bằng hữu như hồi trống vỗ,
Thưở học trò của tuổi ngây ngô,
Lưu luyến dáng phượng trời sách vỡ,
Lưu bút dày, màu giấy mực khô.

Read more
In Thơ, Văn Hóa Tags TÌNH BẠN, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ
Comment

CHUYỆN TÌNH ĐÊM VŨ TRƯỜNG (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

June 15, 2019 Ninh Tran
Chuyện tình vũ trường. Nguồn internet.

Chuyện tình vũ trường. Nguồn internet.

Anh mời em bước cha-cha, ta quen nhau,
Trong vòng luân vũ, ta yêu nhau,
Đèn vàng hiu hắt điêu slow ao dào,
Anh bảo chia lìa, nhịp tango bỗng nghẹn ngào.

Read more
In Thơ, Văn Hóa Tags Huỳnh Anh Trần-Schroeder, CHUYỆN TÌNH ĐÊM VŨ TRƯỜNG, Thơ
Comment

CHUYỆN THẾ GIAN (Huỳnh Anh Trần-Schroeder)

June 8, 2019 Ninh Tran
Nguồn internet.

Nguồn internet.

Thương thuyền trên sóng lênh đênh,
Bến bờ vọng tưởng, mông mênh sóng sầu.
Nhưng thôi trên quả địa cầu,
Nghiệp duyên một chuyến, đừng sầu bước đi.
Cõi đời sinh tử biệt ly,
Vui buồn một chuyến xin ghi tâm đầy.

Read more
In Văn Hóa Tags CHUYỆN THẾ GIAN, Huỳnh Anh Trần-Schroeder, Thơ
Comment
Older Posts →
Tag Cloud Block
This is an example. Double-click here and select a page to create a cloud of its tags or categories. Learn more
  • Cats
  • Inspired
  • Playlist
  • Pro Tip
  • Studio
  • Theories